Cảnh sát Trương mỉm cười, chỉ nói đúng một chữ: “Huyền.”
Không đợi Tô Vân Thiều trả lời, cô ấy lại tự nói tiếp: “Hai năm trước, khi tôi tham gia điều tra một vụ án tử đặc biệt, tôi được hợp tác cùng với đội trưởng Cao. Hôm nay đi tới hiện trường, tôi cảm thấy vụ án tử này có chút kỳ lạ, tôi đã gọi điện cho đội trưởng Cao, cô đoán xem anh ta nói thế nào?”
Tô Vân Thiều không trả lời, cảnh sát Trương cũng không cảm thấy xấu hổ, “Đội trưởng Cao biết cô Tô đang ở đây, anh ta trách tôi bỏ gần tìm xa, tìm nhầm người rồi.”
Nói vòng vo một lượt dài dòng như vậy, hoá ra là muốn cô giúp đỡ bọn họ.
Tô Vân Thiều cũng bái phục cách nói chuyện này, cô vốn tưởng rằng đây chỉ là một vụ án bình thường hoặc chỉ là một sự cố ngoài ý muốn, xem ra có chuyện gì đang được che giấu.
Cô cũng không có từ chối ngay, mà vội chạy ra ngoài một chuyến, xách cổ nữ quỷ kia trở lại, rồi mở mắt Âm Dương cho mất vị cảnh sát, “Hỏi đi.”
Cảnh sát Trương: “…”
Phá án là công việc của cô ấy, cho dù phương pháp phá án này có chút quái lạ, cô cũng phải tiếp tục công việc.
“Tên.”
“Ngụy Vũ.”
Một người một quỷ, một hỏi một đáp, phối hợp rất ăn ý, thông tin đã khớp nhau, cho đến khi cảnh sát Trương hỏi: “Cô chết như thế nào?”
Ngụy Vũ lúng túng: “Tôi không biết.”
Cảnh sát Trương: “Tại sao lúc hai giờ sáng cô lại đi một mình tới suối nước nóng?”
“Tôi không có.” Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-va-thien-kim-gia-hop-tac-voi-nhau/3891451/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.