Thực sự chỉ còn lại một tia hi vọng sống.
Tô Vân Thiều vì truy tìm linh khí và nhân quả nên mới tìm đến đây, không nghĩ tới hoàn cảnh của đào yêu lại thảm đến vậy.
Cái gọi là "ngủ một giấc" chỉ e là bị sét đánh trúng nên thân thể bị trọng thương, không thể không rơi vào trạng thái ngủ say? Tiểu thư sinh: “Nơi này lúc đầu là Đào Sơn, khắp núi đồi đều là rừng đào, nhưng chỉ có tôi là to nhất, có trái ngọt nhất, ngon nhất. Ai mà biết được…”
Cậu quay đầu nhìn cành lá mảnh khảnh mọc ra những cành bé xanh xanh, rồi lập tức quay đầu, trong ánh mắt đỏ bừng suýt chút nữa bật khóc nói: "Một đào yêu anh tuấn đẹp trai, được ngàn vạn đào yêu say mê như tôi lại biến thành như này."
Tô Vân Thiều âm thầm giúp cậu hoàn thành nốt câu nói: Nói đúng ra phải là một thân ba đầu.
"Nói đi, nhóc muốn như thế nào? Nếu có thể giúp được, tôi sẽ tận lực giúp đỡ. Nhưng nếu quá đáng thì thôi khỏi nghĩ đi. Hiện giờ tôi đang nợ nần chồng chất, nhiều thêm khoản nợ của nhóc cũng không sao."
"Yên tâm, tôi sẽ không làm khó cô đâu." Tiểu thư sinh nhướng mày, đôi mắt hoa đào xinh đẹp híp lại thành một đường, khuôn mặt tròn trịa cười rất đáng yêu.
Tiếng chuông báo động vang lên trong lòng Tô Vân Thiều, cô kiên quyết kiềm chế ý nghĩ muốn rút lui, chỉ nghe tiểu thư sinh hai ba tuổi nói: “Đưa tôi về nhà, nuôi nấng tôi cho đến khi tôi tròn mười tám tuổi."
"Là một cái cây mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-va-thien-kim-gia-hop-tac-voi-nhau/3891446/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.