Trước mắt tất cả họ hàng và bạn bè, cha mẹ hắn đã chỉ thẳng vào mặt và mắng hắn là đồ bất hiếu, ghét bỏ công việc của hắn và cho rằng hắn đã làm mất hết thể diện của gia đình, đem mặt mũi và tôn nghiêm của Cảnh Thiện ném xuống đất mà dẫm đạp, khiến hắn bị mọi người chỉ trích.
-- Nếu biết mày không nghe lời như vậy, lúc trước tao nên bóp chết mày!
-- Tao vất vả như vậy để nuôi lớn mày, chỉ để mày chọc giận tao hay sao?!
Hai câu này vang lên, Cảnh Thiện chỉ có thể im lặng.
Nếu chống lại, chẳng may khiến hai ông bà tức giận đến mức trúng gió nằm viện thì phải làm sao? Sau đó, Cảnh Thiện cũng không muốn đấu tranh nữa.
Đó là cha mẹ ruột của hắn, ơn sinh thành và nuôi dưỡng lớn hơn cả trời, hắn có thể không quan tâm tới sao?
Hắn đành từ bỏ công việc lương cao của mình, đọc sách, làm bài, chuẩn bị cho các kỳ thi, một tối nọ, hắn đi tới học viện Mỹ thuật giải khuây, không may bị trượt chân ngã xuống hồ hoa sen mà chết.
“Hả…?” Tần Giản vốn tưởng rằng cốt truyện phía sau sẽ là Cảnh Thiện thi đậu biên chế, bị cuộc sống mình không mong muốn tra tấn, tinh thần uất ức mà gieo mình xuống hồ sen tự sát, kết quả trong cốt truyện lại có một bước ngoặt?
“Vậy, đàn ông đàn anh như anh đóng giả con gái làm gì, đây không phải là chết trong thầm lặng mà là chết trong sự biến thái phải không?”
“Biến thái cái đầu mày!” Cảnh Thiện mắt trợn trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-va-thien-kim-gia-hop-tac-voi-nhau/3891403/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.