Tô Vân Thiều cũng không vội, nhìn bộ dạng của Tần Sóc, trên người có chính khí, là người cương trực công chính, cũng không phải là người không hiểu lí lẽ, sớm muộn gì cũng sẽ đồng ý.
Cô không lên tiếng thuyết phục, những người còn lại đều sốt ruột, chỉ hận không thể thay mặt giải thích dùm.
Tần Giản gần như muốn đẩy Tần Sóc trở lại đội điều tra và nhanh chóng sử dụng bùa chú.
Triệu Tình Họa đột nhiên nói: “Anh Tần, anh dùng thử xem!"
Lôi Sơ Mạn cũng nói: "Cho dù nó vô ích thì cũng không mất mát gì, nhưng nếu nó hữu ích thì những đứa trẻ bị bắt cóc có thể được tìm thấy nhanh hơn và bọn nhỏ có thể đoàn tụ với gia đình sớm hơn".
Bách Tinh Thần vẫn vững tin vào chủ nghĩa duy vật của mình: "Sự thật tốt hơn lời nói suông."
Tần Sóc đã lấy khẩu cung của bọn buôn người mấy ngày mà bọn chúng vẫn chưa chịu mở miệng, lúc này cảm thấy lời nói của bọn họ cũng không sai, cho nên anh đã bỏ lại năm người rồi chạy về.
Tần Giản ngượng ngùng nói: "Tớ còn muốn anh ấy dẫn tớ đi xem."
Lôi Sơ Mạn ngạc nhiên: "Cậu đang nằm mơ à?"
Triệu Tình Họa thở dài: "Miệng của anh Tần nghiêm như vậy, tuyệt đối không có khả năng mang cậu đến nơi đó."
Bạch Tinh Thần không nói nên lời: "Sao cảnh sát có thể để cho những người không liên quan vào xem?"
Tần Sóc trở lại đội điều tra, dọc theo đường đi là hình ảnh các đồng nghiệp đang bơ phờ, tinh thần uể oải.
Nghĩ đến việc tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-va-thien-kim-gia-hop-tac-voi-nhau/3891372/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.