“Cảm ơn.” Triệu Tình Họa vội vàng đưa tay nhận lấy lá bùa màu vàng, nắm chặt nó trong lòng bàn tay.
Bị Triệu Tình Hoạ chen ngang, ba người còn lại cũng không còn suy nghĩ về việc một đứa trẻ vị thành niên đi tuyên truyền tư tưởng mê tín dị đoan có phù hợp hay không, có cần đi cử báo và giáo dục lại hay không.
Bách Tinh Thần vẫn còn nhớ nghi vấn chưa giải quyết lúc nãy, cậu ta lại hỏi: “Bạn học Tô, làm sao cậu biết ở đây không có người chết?”
Tô Vân Thiều hỏi: “Các cậu nghe nói về lệ quỷ chưa?”
Lôi Sơ Mạn gõ hai chữ lệ quỷ lên thanh tìm kiếm của trình duyệt trên di động, nói lại theo nội dung được hiện ra: “Trên mạng nói rằng khi người chết mang theo oán khí quá nặng sẽ hóa thành lệ quỷ, thậm chí sẽ trở về tìm người báo thù.”
“Lời này nghe quen lắm.” Tần Giản nghĩ nghĩ, “Có phải mấy câu trong phim truyền hình hay nhắc tới không… Nếu anh dám đối xử tệ bạc với ai đó, tôi có hóa thành lệ quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho anh?”
Tô Vân Thiều lắc đầu: “Đó chẳng qua chỉ là mấy câu thô tục dùng để dọa người mà thôi, không phải người nào chết đi cũng biến thành lệ quỷ, nhưng nếu quay về tìm người sống báo thù, nhất định là lệ quỷ.”
Còn nữa, quỷ hồn ở nơi này không phải là lệ quỷ, cũng không tìm người sống để báo thù, cho nên những tai nạn ngoài ý muốn đó đều không có người chết.
Bốn người đều nghe hiểu, nhưng đồng thời lại có một vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-va-thien-kim-gia-hop-tac-voi-nhau/3891367/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.