Mấy hôm sau, Kiều Mộng Mộng và Mộ Từ Tâm gặp lại nhau tại câu lạc bộ văn học nhưng không ngờ rằng cô bé bình thường hoạt bát chủ động lại đang trốn tránh cô.
“Tâm Tâm!” Kiều Mộng Mộng gọi cô ấy lại.
Mộ Từ Tâm chột dạ quay người, gãi đầu rồi cười hề hề: “Ơ là chị Mộng Mộng ạ?”
“Gần đây em tránh chị à?” Kiều Mộng Mộng hơi cau mày lại, cô kéo cánh tay của cô ấy, nhìn thẳng vào mắt cô ấy: “Xảy ra chuyện gì à?”
Mộ Từ Tâm lắc đầu: “Không có gì ạ, chỉ là… Hôm đó về nhà xong, anh trai em mắng em một trận ra trò, em không còn mặt mũi nào gặp chị nữa.”
“Hả?” Kiều Mộng Mộng không hiểu lắm.
“Anh trai em nói anh và chị không có tương lai, hu hu hu, chị ơi, em đã hứa sẽ tìm cho chị một người yêu tốt, anh trai đúng là không có mắt nhìn.”
Hệ thống: …
Kiều Mộng Mộng: Hoá ra là vì nguyên nhân này.
Cô cười: “Chị cũng có nói phải tìm người yêu đâu, Tâm Tâm, em tới chỗ này với chị.”
Cô lái xe đưa Mộ Từ Tâm ra biển, hai người ngồi trên bờ cát phơi nắng.
“Chị ơi, tới đây làm gì ạ?”
Kiều Mộng Mộng cong khóe môi, trong đôi mắt xinh đẹp như chứa cả trời sao.
“Tâm Tâm, chị chưa từng nói về quá khứ của mình với em.”
Mộ Từ Tâm gật đầu: “Em biết, em từng thấy tài liệu quá khứ của chị trong phòng anh trai…” Ý thức được mình lỡ miệng, cô ấy lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-va-he-thong-gia/3429115/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.