Hệ thống không hiểu cách nghĩ của cô lắm, chỉ có thể kiên trì đến cùng khuyên nhủ cô:
[Tin tôi đi, tiền có thể giải quyết được 99% muộn phiền trên đời này.]
Kiều Mộng Mộng lập tức nắm lấy lỗ hổng, hỏi ngược lại: “Nhưng vẫn còn 1% phiền muộn không giải quyết được, không phải à?”
Hệ thống suy nghĩ giây lát rồi khẽ hừ:
[Đó là vì tiền chưa đủ nhiều.]
Kiều Mộng Mộng: …
Hình như cũng hơi có lý.
Tạm thời Kiều Mộng Mộng đã bị thuyết phục.
[Còn muốn chết nữa không?]
[Tôi…]
Kiều Mộng Mộng lưỡng lự.
Cô siết chặt tấm thẻ đen trong túi áo, 100 triệu tệ trong thẻ đủ cho cô sống.
Hệ thống dò ra được mức độ muốn chết của cô đã giảm nên thở phào.
Muốn giúp ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đường vừa dài vừa khổ mà!
[Nếu cô đã không có ý định chết nữa thì nghe nhiệm vụ đây.]
Hệ thống giải thích:
[Nhiệm vụ của hệ thống “Không vui thì sẽ chết” rất đơn giản, chỉ cần ngày nào ký chủ cũng luôn yêu đời, vui vẻ, luôn giữ thái độ lạc quan hướng về phía trước thì có thể nhận được kinh nghiệm và tích phân. Kinh nghiệm và tích phân nhận được có thể quy đổi thành các loại siêu năng lực và tiền bạc, điều đó giúp cho ký chủ mỗi ngày đều sống vui vẻ hơn, lạc quan hơn!]
Kiều Mộng Mộng lầu bầu một câu trong lòng:
[Vậy nếu như không vui, không lạc quan thì sao?]
Hệ thống biết được suy nghĩ của cô bèn đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-va-he-thong-gia/3423946/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.