Sáng sớm ngày hôm sau Khương Ái làm theo lời quản gia, thức dậy sớm hơn giờ làm khoảng nửa tiếng.
Khi cô đang nhẹ bước trên những viên đá nhỏ, bỗng nghe thấy tiếng quản gia gọi:
"Cô Khương mau lên xe."
Khương Ái ngẩng đầu lên thì phát hiện ông ấy đang đứng cạnh chiếc ford màu bạc, mặc dù có đôi chút nghi ngờ nhưng cô vẫn nhanh chân chạy lại.
Ngay khi chuẩn bị khom người lên xe, phát hiện gương mặt như ma vương của Úc Lễ, cơ thể Khương Ái liền đóng băng bất động tại chỗ.
Sao anh ta lại có mặt ở đây? Loại xe rẻ tiền này khiến cô không chút nghĩ ngợi về việc anh ta cũng đang ở trên xe.
"Chẳng phải nói róc xương róc thịt vì tôi cũng không từ, ngồi cùng xe thôi đã khiến cô sợ thế rồi à?"
Tức khắc hơi thở buốt lạnh bắn tới, xen kẽ đâu đó là ý tứ giễu cợt. Gương mặt Úc Lễ không cảm xúc nhìn chằm chằm vào Khương Ái, dường như muốn biểu thị cô còn chậm trễ sẽ tống cổ cô ra ngoài đường.
Đúng là cô rất sợ, đừng nói ngồi xe thôi đâu, kể cả khi cách anh ta chục mét cô vẫn thấy sợ.
Sợ nói lăng lung tung sẽ làm anh ta mất lòng, sợ cái ánh mắt buốt lạnh nhìn thấu tâm can đó, cho nên trừ những lúc cần thiết ra cô thật sự không muốn tiếp xúc với người đàn ông này.
Nhưng mà cô đang ăn nhờ ở đậu nhà người ta, dựa vào người ta để sinh tồn, làm sao có thể nói thật lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-the-tro-thanh-day-to-cho-ong-trum/3351614/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.