"Bắc Minh Cảnh tôi hận anh."
Trong căn phòng tân hôn lộng lẫy, đôi nến đèn cầy sáng rực soi lên gương mặt đẫm nước của người thiếu nữ.
Đôi chân Khương Ái thiếu đi lực chống đỡ chao đảo lùi về sau, đối diện với cô là thần sắc lạnh lẽo của người chồng mới cưới Bắc Minh Cảnh.
Còn đâu những ngọt ngào ân cần, khi cô nhận ra tất cả chỉ là giả dối thì đã quá muộn.
Món quà tân hôn mà anh ta luôn miệng nói sẽ tặng cho cô hóa ra lại là khiến cô tan cửa nát nhà.
Chỉ mới đây thôi, cô còn hạnh phúc trong những lời chúc mừng của mọi người, vậy mà đùng một cái váy cưới biến thành áo tang.
Mẹ mất, bố vào tù, từ một tiểu thư có mọi thứ trong tay rơi xuống tận cùng xã hội, mà cô chính là kẻ tội đồ dẫn sói vào nhà.
Khương Ái cười chua chát: "Bắc Minh Cảnh bao giờ thì anh ra tay giết tôi?"
"Giết chết cô?" Bắc Minh Cảnh cười điên loạn:
"Sao có thể? Tôi còn phải giữ cô lại để giày vò, nợ cha con trả cô chưa nghe qua sao?"
Khương Ái cả kinh, nợ cha con trả? Ý hắn là sao? Ruốt cuộc giữa cha cô và hắn có mối thù gì?
"Minh Cảnh."
Khương Ái khe khẽ gọi tên hắn ta, đây là lần cuối cô gọi hắn như vậy.
Cái tên gắn liền với bao nhiêu cung bậc cảm xúc. Cái tên dạy cô biết yêu, cũng dạy cô thế nào là tuyệt vọng.
Đến đây thôi, đủ rồi đoạn đường tiếp theo quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-the-tro-thanh-day-to-cho-ong-trum/3351606/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.