Hứa Chiêu trực tiếp đẩy cửa ra.
Vừa vào cửa, bọn họ đã thấy được tình huống ở bên trong phòng.
Cũng giống như ngoài sân, trong phòng cũng được sửa chữa lại, gia cụ đầy đủ mọi thứ, tràn ngập hơi thở của cuộc sống. Ở một góc phòng, nhóm chồn nhãi con cùng nhóm hồ ly nhãi con đang run bần bật.
Nhìn thấy Hoàng Đại nương tử cùng Hứa Chiêu đi vào, nhóm chồn nhãi con hưng phấn kêu lên ríu rít, dường như bọn nó đang muốn cáo trạng.
Mà Hoàng Mao vô cùng hoảng sợ đang bị cột vào trên ghế, có một thiếu niên đang đứng ở trước mặt anh ta.
Thiếu niên này có một đầu tóc ngắn màu xám lông chuột, không ngừng cầm di động đùa nghịch, bởi vì không có người xem, cậu ta tức giận đóng phòng phát sóng trực tiếp.
Hoàng Mao bị sự vui buồn thất thường của cậu ta dọa sợ, chỉ an tĩnh mà co người, không dám mở miệng quấy rầy người thiếu niên.
Hứa Chiêu chú ý tới trên cổ của thiếu niên tóc xám đang đeo một chuỗi xích vàng có sợi dây to bằng ngón tay, ở trong mắt người khác là quê mùa, nhưng ở trong mắt Hứa Chiêu lại rất đáng tiền.
Hoàng Nhị nương tử kích động: “Đại nhân, nó chính là tên yêu quái đã cướp đoạt vàng bạc châu báu của tôi, dây xích vàng treo trên cổ của nó chính là đồ mà chúng tôi muốn cống hiến cho ngài.”
Giọng nói của Hoàng Nhị nương tử rất bén nhọn, đã hấp dẫn lực chú ý của thiếu niên tóc xám cùng Hoàng Mao lại đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-la-mot-dai-lao/3914330/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.