Thấy Tư Nguyên khuyên bảo Diệp Cẩn Ngôn đi tới chùa Thanh Sơn, Hoàng Quang Minh mới nhịn không được mà đi ra.
Nghĩ đến chuyện vừa mới nghe được, Hoàng Quang Minh mỉm cười nhìn Tư Nguyên, một nụ cười vô cùng lễ phép và khôn khéo, nhưng lời nói ra lại rất cường thế: “Diệp tổng là kim chủ của Nguy Quản Cục chúng tôi …… à không, là người đầu tư, nên việc bảo vệ Diệp tổng sẽ do Nguy Quản Cục xử lý.”
Hứa Chiêu giật mình nhìn Diệp Cẩn Ngôn, cô còn nhớ rõ Chu Ngôn đã nói qua với cô, sở dĩ Nguy Quản Cục có nhiều pháp khí, lại có thể an trí vô số quỷ quái, là bởi vì có kim chủ ba ba đầu tư, hóa ra kim chủ ba ba này cũng là Diệp Cẩn Ngôn.
Nhìn thấy ánh sáng tím trên người Diệp Cẩn Ngôn có thể làm người ta mù mắt, Hứa Chiêu lại cảm thấy bình thường, kim chủ ba ba dưỡng một chùa Thanh Sơn, lại dưỡng một Nguy Quản Cục, cũng là chuyện hết sức bình thường.
Cũng không biết kim chủ ba ba có để ý đến việc đầu tư ở trên người cô nhiều hơn một chút không.
Diệp Cẩn Ngôn đã nhận ra tầm mắt của Hứa Chiêu, anh nghi hoặc mà nhìn về phía Hứa Chiêu: “Sao vậy?”
Hứa Chiêu cảm khái: “Ba ba, anh thật có tiền.”
Diệp Cẩn Ngôn: “…… Dù sao thì tôi cũng không biết bắt quỷ, chỉ có thể kiếm tiền.”
Hoàng Nhị nương tử cảm thấy ủy khuất mà ghé vào bên tai Hoàng Đại nương tử: “Còn nói không phải ba ba ruột, kêu thân mật như vậy mà.”
Vẻ mặt của Hoàng Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-la-mot-dai-lao/3914315/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.