Tầm mắt của Hứa Chiêu dừng ở trong ánh mắt đen như mực của anh ta, Hứa Chiêu từ trong balo lấy ra chu sa và lá bùa, vẽ một lá bùa bình an cho Mã Tiểu Cát. Bùa bình an có sẵn ở trên người cô đều đã đưa cho Diệp Cẩn Ngôn, hiện tại chỉ có thể vẽ tại chỗ.
Lúc đang vẽ bùa thì cô phát hiện, bởi vì quả trứng được đặt ở bên cạnh lá bùa và chu sa, cho nên bùa bình an được cô vẽ ra còn mang theo cả dương khí, uy lực của nó càng mạnh hơn trước.
Hứa Chiêu đưa bùa bình an cho Mã Tiểu Cát: “Đây là quà cảm ơn.”
Mã Tiểu Cát dở khóc dở cười, không ngờ anh ta dùng hai trăm tệ và một phần bánh rán chỉ đổi được một lá bùa bình an, cô gái này không chỉ rời nhà trốn đi, mà còn là một người mê tín.
Anh ta biết các cô gái ở độ tuổi này có lòng tự trọng rất mạnh, anh ta cũng không từ chối, nhét bùa bình an của Hứa Chiêu cho vào trong túi, sau đó anh ta vội vàng để lại một số di động: “Nếu cô có việc cần giúp có thể liên hệ với tôi.”
Mắt thấy Mã Tiểu Cát nhận bùa bình an của cô đã làm khí đen ở giữa chân mày anh ta tản ra, Hứa Chiêu tiếp nhận tờ giấy, “ừ” một tiếng.
Khách hàng không ngừng gửi tin nhắn thúc giục, Mã Tiểu Cát cũng không kịp nói thêm vài lời cùng Hứa Chiêu, liền lái xe đi tìm khách hàng Trương Hiền, nói về chuyện mua phòng ở trong hoa viên Gia Khang.
Hoa viên Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-la-mot-dai-lao/3914302/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.