Lời Tần Thâm nói, hành khách quỷ trong xe cũng không buồn nghe, mặc dù thực lực của họ yếu, nhưng trước mặt nhân loại bình thường Tần Thâm này cũng phải có tôn nghiêm. Nhưng ai bảo trước mắt không chỉ có một Tần Thâm chứ!!! Còn có một Hứa Chiêu đang nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Nhóm hành khách quỷ muốn phản kháng nhưng dưới sự uy hiếp của Hứa Chiêu, cũng phải thành thật xuống xe bus, xếp thành hàng bên cạnh xe, ôm đầu ngồi xuống.
Tần Thiển và quỷ tài xế đại chiến trăm hiệp, Tần Thiển mạnh hơn một chút, cậu ta túm lấy quỷ tài xế đang ủ rũ rồi đứng bên cạnh Hứa Chiêu, cái cổ bị chen lấn tới biến dạng đang cố sức ngẩng lên cao, trên mặt tràn đầy đắc ý, cảm giác mình không có làm mất mặt lão đại.
Tần Thâm đang chuẩn bị cho một xe hành khách quỷ làm ghi chép, nhìn thấy Tần Thiển như vậy, nhịn không được ghét bỏ: “Cậu chết thế nào mà cũng ngu xuẩn như vậy.?”
Tần Thiển đem tròng mắt nhét vào, liếc mắt: “ Còn tốt hơn cậu, nửa đêm ra giữa đường khóc.”
Một người một quỷ dỗi nhau vài câu, trên mặt cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười. Có thể gặp mặt lần nữa thật tốt, cho dù hoàn cảnh gặp lại có chút cổ quái.
Thông qua ghi chép Tần Thâm bắt quỷ tài xế và đám hành khách làm, Hứa Chiêu cũng biết chuyện của cái xe bus ma này là như thế nào.
Quỷ tài xế gọi là Vương Cương, khi còn sống chính là tài xế xe bus, sau khi hắn chết vợ hắn đốt cho hắn một chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-la-lao-dai/943291/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.