16
Khương Trạch Thành: "Khương Tiếu, mày cho rằng nếu mày không có Khương Gia thì mày sẽ là cái thá gì chứ? Mày chẳng là cái gì cả?”
Tôi: "Vâng, vâng, cha nói phải."
Khổng Như Thu: “Con thật to gan, nhanh lăn về đây nhận sai với cha con đi.”
Tôi: “To gan cái gì chứ? Mẹ đang nằm mơ đấy à?”
Dư Vãn: "Khương Tiếu, việc chị làm ở công ty là cố ý ư?"
Tôi: "Ừ, em bị Khương Trạch Thành đ.ánh à?"
Quản gia: "Tiểu thư, ông chủ vừa về liền tức giận, nếu là lỗi sai của cô, cô mau về nhận lỗi đi."
Tôi: “Tôi không làm sai gì cả, là Khương Trạch Thành làm sai, tôi mới là người đợi ông ta chịu nhận lỗi.”
Cuối cùng, vì sợ họ lại làm phiền tôi, tôi đành phải kéo một vài người vào một nhóm trong wechat, sau đó đem bản thỏa thuận đoạn tuyệt quan hệ mà Khương Trạch Thành đã ký gửi vào nhóm.
Quản gia:???
Tôi gửi một câu: "Chúc cả nhà 886.”
Cuối cùng, tôi kéo tất cả bọn họ vào danh sách đen.
Thế giới của tôi lúc này mới yên tĩnh làm sao…
Ngày hôm sau, tôi vẫn đến trường như bình thường.
Không khí trong khuôn viên vẫn như mọi khi, dù sao học sinh đến học ở đây đều là con nhà danh giá, Khương Trạch Thành cũng không dám làm lớn chuyện.
Buổi sáng Dư Vãn không đến trường, buổi chiều mới đến, khóe miệng có chút sưng lên.
Hình như Khương Trạch Thành đã ‘làm gì’ cô ta rồi.
Vừa nhìn thấy tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-hay-la-tra-xanh/2834223/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.