2,
Lục Nguyệt không nói gì, cúi đầu xuống.
Mẹ tôi ngượng ngùng nhìn chúng tôi.
Trong nháy mắt, tôi nhìn thấy Giang Nhã Đình nhìn Lục Nguyệt nở nụ cười khiêu khích, không hề đáng thương như vừa rồi.
Trước khi nó phát hiện ra tôi nhìn thấy, tôi quay đầu nói với mẹ: “Mẹ, hôm nay muộn rồi, chúng ta sắp xếp chỗ ở cho Nguyệt Nguyệt trước đi.”
“Đúng vậy, để Nguyệt Nguyệt nghỉ ngơi trước.”
“Mẹ, sao mẹ không để Nguyệt Nguyệt ở phòng con?” Giang Nhã Đình tỏ vẻ đáng yêu nói.
“Sao mà thế được, Nhã Đình, con đổi phòng ngủ ngủ không ngon thì sao?” Mẹ tôi vội vàng nói.
Sau khi nói xong, mẹ tôi nhận ra mình vừa nói sai và lướt qua nhìn Lục Nguyệt.
“Vậy thì, chỉ còn phòng cho khách, Nguyệt Nguyệt chịu ủy khuất rồi.” Giang Nhã Đình lo lắng nhìn Lục Nguyệt.
“Để Nguyệt Nguyệt ở cùng con đi, mẹ quên phòng con có 2 buồng hay sao?” Tôi chậm rãi nói.
Sau khi nghe tôi nói, Giang Nhã Đình sầm mặt: “Nhưng mà chị, chị không phải không quen ở cùng người lạ sao?”
Nhà tôi là biệt thự 3 tầng, một tầng là phòng khách và phòng nghỉ ngơi của các dì, tầng 2 là phòng ngủ chính của bố mẹ tôi, của Giang Nhã Đình và một phòng dành cho khách.
Tầng 3 là phòng làm việc, 1 phòng khách và một gian phòng của tôi, phòng của tôi có không gian rộng nhất và đẹp nhất trong toàn biệt thự.
Giang Nhã Đình cũng từng nói muốn ở phòng tôi với mẹ tôi, nhưng bố tôi không đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-gia/2716413/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.