5,
Miếng ngọc này có giá trị hơn 1 tỷ, và ba tôi tìm người chế tác thành dây chuyền cho tôi đeo.
Giang Nhã Đình khóc lóc với mẹ tôi, nhất quyết muốn miếng ngọc của tôi.
Mẹ tôi không nỡ để nó khóc lóc, cuối cùng đành mở lời muốn tôi cho Giang Nhã Đình miếng ngọc.
Tôi chỉ nói một câu: “Ba không đồng ý, ông nội cũng sẽ tức giận”, từ đó mẹ tôi không dám nhắc lại nữa.
Giang Nhã Đình không nản lòng mà còn nảy ra ý tưởng khác.
Nó chạy vào phòng tôi khi tôi đang tắm, muốn trộm miếng ngọc, nhưng may mắn là tôi đề phòng và nó không lấy được.
Bình yên không lâu, Giang Nhã Đình đột nhiên “ốm”.
Bác sĩ kiểm tra tất cả đều bình thường, nhưng nó lại một mực nói rằng mình đau đầu khó chịu.
Ba tôi liên hệ bác sĩ, mẹ tôi cũng vội vàng tìm cách.
Trong khi gia đình đang bối rối, Hứa Na, bạn thân của nó tới nhà thăm.
Hứa Na đứng nhìn ở đầu giường Giang Nhã Đình hỏi han ân cần, giường như vô tình nhắc đến người lớn trong nhà nó nói rằng những người thân thể yếu cần đeo ngọc để bình an.
Giang Nhã Đình đề cập đến miếng ngọc của tôi với giọng điệu ốm yếu.
Mẹ tôi mắt sáng lên, nắm tay tôi nói: “Ninh Ninh, con có thể cho Nhã Đình mượn miếng ngọc của con một thời gian không, đến khi khỏi bệnh sẽ trả lại cho con.”
Trả lại cho tôi? Nằm mơ, làm sao Giang Nhã Đình có thể trả lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-gia/2716410/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.