Giản Ánh An và Tần Miên cùng nhau đi vào trong thôn trang, phía sau còn có hai cái đuôi nhỏ.
Trong thôn phong cảnh diễm lệ, không có quá nhiều người, chỉ có mấy người già đang ngồi ngoài cửa thấp giọng nói chuyện với nhau. Tần Miên Miên mới nhìn một cái đã có một chú chó vàng to lớn xông ra sủa như điên trước mặt mọi người.
Tần Miên Miên sợ hãi, trốn ra phía sau lưng Giản Ánh An.
Giản Ánh An đứng vững như núi, cô không sợ chó mà cũng chẳng để ý tới, chú chó vàng kia kêu mấy tiếng xong thì an tĩnh trở lại.
Đoàn quay đến khiến trong thôn náo nhiệt hơn không ít.
Khách mời đi theo nhóm, Giản Ánh An cũng không chạm mặt những người khác, trước ánh mắt nghi hoặc của mấy người già, cô nhìn tới nhìn lui cuối cùng cũng tìm thấy một người phụ nữ trung niên.
Phụ nữ trung niên tương đối dễ nói chuyện hơn một chút, Giản Ánh An tiến lên nói ra ý tưởng muốn mượn phòng bếp sau đó sẽ đi mua nguyên liệu nấu ăn.
Chỉ chốc lát sau cô lấy ra một trăm tệ, chuyện cứ thế đã quyết định xong.
Dễ như trở bàn tay.
Bất kể là ai thì có tiền không kiếm chính là đồ đầu đất, huống chi Giản Ánh An chỉ đến mượn phòng bếp thôi.
Bà không ngốc, người ở quê ai cũng trồng rau nuôi cá, kể cả là bột mì, trứng gà và đường trắng thì cũng không đáng bao nhiêu tiền – thế mà Giản Ánh An đưa tới một trăm tệ!
Phụ nữ trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-cung-thien-kim-gia-o-ben-nhau/3489870/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.