Tần Miên Miên chết rồi.
Nàng nằm trên giường bệnh, hai mắt vĩnh viễn nhắm lại.
Đôi mắt của Miên Miên xinh đẹp và tràn đầy ánh sáng, thời điểm nhìn người khác như đang nói lời âu yếm, rốt cuộc lại không thể mở ra được nữa.
Tay chân của Giản Ánh An rét run, cô giơ tay sờ lên mặt Tần Miên Miên.
Gầy quá, sờ lên chỉ thấy da bọc xương, cô vén mái tóc dài của Tần Miên Miên, để lộ khuôn mặt tái nhợt của nàng.
Trước đây Tần Miên Miên có da có thịt, cười rộ lên còn lộ lúm đồng tiền, cả người đều toát ra vẻ ngọt ngào đến phát ngấy, như thể chẳng bao giờ phải ưu sầu phiền não.
Còn nàng bây giờ, đơn bạc như giấy mỏng.
Nhưng mà trước kia Giản Ánh An lại nhìn không vừa mắt Tần Miên Miên, cảm thấy nàng chỉ biết cười, dựa vào nụ cười ngốc nghếch đơn thuần đó mà cướp mọi thứ của cô dễ như trở bàn tay.
Hiện tại Giản Ánh An chỉ muốn nàng mở mắt cười với cô thôi.
Tần Miên Miên và Giản Ánh An chính là nghiệt duyên.
Hai mươi mấy năm trước, bảo mẫu đã thay đổi thân phận của hai người, để Tần Miên Miên trở thành đại tiểu thư nhà họ Tần, còn thiên kim chân chính lại bị bảo mẫu mang theo bên người, ăn bữa nay lo bữa mai.
Vất vả lắm mới được nhận về, cha mẹ Tần thậm chí còn không muốn đổi lại họ Tần cho Giản Ánh An.
Cha mẹ Tần nói với cô: "Chúng ta không thể để người ngoài hiểu lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-cung-thien-kim-gia-o-ben-nhau/3489849/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.