Ngay lúc này, mọi cảm xúc u ám đều đã tan biến đi hết. Cô không còn bận tâm chuyện mình còn sống ở thế giới kia không nữa. Cứ ở đây tận hưởng đi.
- Tiểu thư ơi, tiểu nhân hấp khoai môn xong rồi. Ta nên làm gì tiếp ạ? - Đình Uyển vui vẻ đứng ở trước nhà bếp gọi Yên Chi.
Cô quay đầu lại nhìn cậu, nở một nụ cười thật hiền từ, giọng nói đầy ngọt ngào vang lên.
- Vậy sao? Đợi ta vào trong sẽ chỉ cho mọi người.
Yên Chi nhanh nhẹn chạy đến chỗ cậu. Mái tóc bồng bềnh nửa xoã nửa búi lên của cô tung bay trong gió. Tiếng lục lạc của trâm cài tóc vang lên leng keng nghe thật thích tai. Bộ y phục màu tím này thật hợp với dáng vẻ tươi cười của cô hiện giờ. Đình Uyển bỗng dưng đứng yên bất động, chăm chú nhìn từng cử chỉ hành động của cô mà tim cậu đập nhanh hơn bình thường.
- Tiểu thư, thật xinh đẹp. Xinh đẹp hơn bất kì ai trên thế gian này. - Đình Uyển nói thầm.
- Cậu bảo gì? - Yên Chi dừng trước mặt cậu rồi nghiêng đầu hỏi.
- Không... Không có gì đâu ạ... Chúng ta vào trong thôi. - Đình Uyển ngại ngùng.
- Được.
- À phải rồi!
- Tiểu thư sao thế ạ?
- Ta nhớ ra rằng mình vẫn chưa trả tiền cho bà chủ ở lầu Thanh Hoa.
- Cái đó Hồ thừa tướng đã phái người khiêng rương tiền đem đến rồi ạ.
- Vậy thì tốt.
Cô nắm tay cậu kéo vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-ta-la-nguoi-te-bac/2961735/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.