Yên Chi ngẩn người ra, chớp mắt suy nghĩ không biết nên trả lời thế nào hết. Bệ hạ nhìn thấy dáng vẻ của cô như vậy, liền giúp giải vây:
- Hoàng hậu đừng hỏi vậy, con bé ngại.
- Vâng, bệ hạ nói phải, là phu tế thiếu tinh ý.
- À, chuyện hội trại của con, lúc thượng triều trẫm đã thông báo với các quan lại rồi. Bảy ngày sau tổ chức, con thấy thế nào?
- Tiểu nữ tạ ơn bệ hạ.
Yên Chi nghe xong liền hớn hở. Nỗi sợ hãi trong lòng cũng dần biến đi đâu mất. Cùng nhau ăn uống, nói chuyện hăng say với bệ hạ và các vị phi tần một hồi, tự nhiên nhận ra họ giống với các thầy cô giáo trường cấp ba cũ của cô quá.
Sau khi ăn uống no say, Yên Chi vác cái bụng no căng của mình đi ra ngoài rồi thoải mái khoác tay lên vai Mặc Uyên và Đình Uyển.
- Đi thôi! Chúng ta trở về phủ chuẩn bị lều trại nào!
- Lều trại gì ạ? Mà tiểu thư không nên hành động như vậy trước cửa thiện phòng của bệ hạ đâu ạ. - Mặc Uyên lên tiếng.
- Ò. - Cô bối rối để tay xuống rồi đưa ra đằng sau nắm chặt lại. - Chúng ta hồi phủ thôi. À mà để A Manh và Hoàng Ân ngồi trên xe đi. Ta muốn cưỡi ngựa chung với hai người.
- Tiểu thư biết cưỡi ngựa sao ạ? - Đình Uyển hỏi.
- Không biết. Nhưng hai người chỉ ta là được.
Cô bước đi trước, vẻ mặt đầy ngại ngùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-ta-la-nguoi-te-bac/2961717/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.