- Ta nói hơi nhiều rồi. Huynh cùng ta vào trong ăn cơm chiều đi. Đưa ông đến đây luôn.
- Tiểu thư cứ ăn đi ạ. Ông và tiểu nhân đều chưa đói.
- Thế để ta đem cơm đến cho ông cũng được.
- Sao dám phiền đến người ạ! - Thừa Lãng hoảng.
- Không phiền đâu. Ta và huynh cùng ăn cơm với ông nào.
Yên Chi nắm lấy tay cậu kéo đi giữa ban ngày ban mặt. Cảnh này vô tình bị rất nhiều người nhìn thấy. Đặc biệt là Mặc Uyên và Đình Uyển. Họ không cam tâm khi tiểu thư sủng ái một tên nam nhân mới đến kia.
Yên Chi bắt gặp vài nô tài khác trong phủ liền dặn dò họ mang cơm đến phòng của Thừa Lãng và ông cậu. Cô chẳng hề biết hành động này của mình khiến cả phủ một phen nháo nhào.
Thừa Lãng bị cô nắm tay kéo đi đến đỏ cả mặt. Họ dừng trước cửa phòng của ông, lúc này, Yên Chi mới chịu buông tay cậu ra rồi quay sang hỏi:
- Họ đem cơm đến chưa nhỉ? Mà sao mặt huynh đỏ quá vậy? Cảm nắng sao?
- Tiểu nhân... - Thừa Lãng ấp a ấp úng.
- Đừng bảo là huynh đang ngại vì bị ta nắm tay nha? - Cô bình thản hỏi.
- Tiểu nhân... Tiểu nhân... - Thừa Lãng xua tay, hai má ngày càng đỏ hơn vì ngại.
Yên Chi bật cười. Cô khoanh tay lại rồi nhẹ giọng nói:
- Ta là người thoải mái. Ta không có quá phân biệt nam nữ. Ai chơi được với ta thì đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-ta-la-nguoi-te-bac/2961709/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.