Mặt trời bắt đầu lên cao, Yên Chi khó chịu từ từ mở mắt, rồi ngáp ngắn ngáp dài. Cô định ngồi dậy thì chợt nhận ra hắn ta vẫn còn đang ôm chặt lấy mình mãi chưa chịu buông. 
- Bình Ngọc, sáng muộn rồi đó. - Cô mệt mỏi. 
- Nàng dậy rồi à? Vẫn còn sớm mà. 
- Ta còn phải ăn sáng nữa. Mau bỏ tay ra đi. 
Nghe vậy Bình Ngọc mới chịu bỏ cô ra. Cả hai cùng ngồi dậy đeo giày vào. Yên Chi uể oải đi ra mở cửa trước. Cô nhìn thấy nhiều gia nhân đứng xếp hàng dài, tay bưng thau nước, khăn, y phục, đủ thứ hết. Vừa nhìn thấy cô, họ đã biết đến lượt mình làm rồi. 
- Tham kiến quận chúa. Mời người vào lại bên trong để chúng nô tài hầu hạ ạ. - Hoàng Ân tiến lên phía trước thưa chuyện. 
- À... - Cô bối rối. - Được, mọi người vào đi. 
Sau đó là một màn hầu hạ, thay y phục, sửa soạn lại của vương tử và quận chúa. Để chuẩn bị bước ra khỏi cửa thôi mà đến giờ ăn trưa luôn rồi. 
Vừa mới thành thân nên y phục và trang sức của hai người cũng phải đi theo cặp. Cô mặc một bộ màu trắng thêu hoa mẫu đơn, thì hắn sẽ mặc bộ tương tự vậy. 
Yên Chi cùng Bình Ngọc đi đến thiện phòng. Ở đây thiết kế na ná như Hồ phủ và vương phủ thôi. Mới vừa bước vào trong đã nhìn thấy thiếp thất của cô đứng xếp hàng đợi từ bao giờ rồi. 
Thấy cô đến, họ liền niềm nở chào đón, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-ta-la-nguoi-te-bac/2961691/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.