Mộ Dung Cẩm đẩy Lạc Anh Cách đang dìu nàng ra, đi từng bước về phía Phệ Thiên, sự quyết tuyệt trong đôi mắt kia làm cho Phệ Thiên nhướn mày: “Ngươi muốn làm gì?” 
Mộ Dung Cẩm bước đến trước mặt hắn, trong mắt chứa ánh sáng long lanh, nàng lại quật cường không cho nó chảy xuống, dáng vẻ của nàng nhìn qua cô độc mà khiến người ta đau lòng, nhưng Phệ Thiên lại không có một chút xúc động, chỉ nhìn nàng. 
Nàng biết trái tim của Phệ Thiên lạnh lẽo bao nhiêu, biết ông ta vô tình thế nào, nàng chưa từng nghĩ đến cầu xin ông ta, bởi vì điều đó hoàn toàn là vô dụng, trước mặt Phệ Thiên, ngay cả năng lực cậy mạnh nàng cũng không có, cũng chỉ có đứng tại chỗ này, nàng mới ý thức được bản thân nhỏ bé cỡ nào. 
“Rốt cuộc ông muốn ta buông bỏ cái gì, thì ông mới cứu bọn họ?” 
Mắt phượng của Phệ Thiên xoay một vòng: “Ta nghĩ ta đã nói rất rõ ràng rồi, quyền lựa chọn nằm trong tay ngươi!” 
Mộ Dung Cẩm im lặng, dựa vào bên cạnh giường mềm của Phệ Thiên, cúi đầu khom xuống, không phải thỏa hiệp, mà là không muốn để cho ông ta thấy nét ẩm ướt trong mắt nàng: “Ta không muốn quên đi!” 
Không dễ dàng gì nàng mới có được cảm tình của một con người, không dễ dàng gì mới hiểu được tình yêu nam nữ, tuy rằng đau khổ, chua xót, nhưng nàng không muốn quên, cũng không thể quên! 
Phệ Thiên nâng cằm Mộ Dung Cẩm lên, yêu thương lau đi ẩm ướt bên khóe mắt nàng, giọng nói dịu dàng như thì thầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/564111/quyen-2-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.