“Tiểu thư, người này bụng dạ khó lường, nếu giữ hắn lại, e ràng sớm muộn cũng sẽ có chuyện!” Đường Trúc lo lắng nói.
Mộ Dung Cẩm cầm lấy cuốn sách ở bên cạnh: “Ta đương nhiên biết lòng dạ không yên của hắn, nhưng Tôn Cường là người Hoàng thượng phái tới, danh chính ngôn thuận đến tuần tra, lẽ nào ta còn có thể đuổi hắn đi sao, bây giờ điều duy nhất có thể làm chính là gặp chiêu phá chiêu, xem hắn có thể giở trò gì!”
Liên tục mười ngày, gần như mỗi ngày Tôn Cường đều viết một phong tấu chương, bên trong nói tới không ngoài những lời buộc tội Mộ Dung Cẩm, nói nàng tác phong bất chính, thậm chí dâm loạn tam quân cũng nói luôn, mà Khánh Vương cũng xui xẻo bị kéo xuống nước, nhưng những tấu chương đó đều rơi vào tay của Mộ Dung Cẩm, rất nhanh đã biến thành một đống tro!
Tấu chương càng viết càng nhiều, Tôn Cường vẫn luôn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng lại không nói ra được, thế rồi tự mình viết tiếp!
Viết xong tấu chương, Tôn Cường quyết định đi ra ngoài dạo, vậy nên lần này không kêu người nữa, mà tự mình đi đưa thư cho người ở bên ngoài kia; đưa mật tấu qua rồi, hắn xoay ngươi chuẩn bị cưỡi ngựa rời đi, nhưng đột nhiên phát hiện có chút không đúng, người kia cầm mật tấu đáng lẽ phải đi về dịch trạm, vậy thì phải đi chung hướng với hắn mới phải? Nhưng sao y lại đi về hướng ngược lại chứ?
Tôn Cường trong lòng cả kinh, cảm giác phải đuổi theo, vừa lúc nhìn thấy một bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/564088/quyen-2-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.