Trong phòng trúc,khi Mộ Dung Gấm đột nhiên ngồi dậy, Dương Hạo ngồi canh giữ bên cạnh bịsợ đến thiếu chút nữa thì nhảy lên, thiếu chút nữa cho là xác chết vùngdậy!
Mộ Dung Gấm lạnh lùng quét hoàn cảnh xung quanh, cuối cùng rơi vào trên người Dương Hạo, khẽ cau mày: “Ngươi là ai?”
Dương Hạo: ……….
Hắn thừa nhận hắn tồn tại cảm giác rất đẹp, nhưng là, hắn nhớ mình hình như đã gặp qua nàng. Ngay cả khi không nói tên cho nàng biết, nhưng khôngthể nào không có chút ấn tượng chứ? Chẳng lẽ hắn làm người quá thất bại?
Mộ Dung Gấm thấy hắn không nói lời nào, cau mày muốn xuống giường, lúc này Dương Hạo mới phục hồi tinh thần ngăn lại: “Mộ Dung tiểu thư, hiện tạithân thể người còn chưa khỏe, vẫn nên nghỉ ngơi thì tốt hơn! Ta lập tứcbẩm báo chủ tử nhà ta, khẳng định hắn đang lo lắng gần chết!”
“Đợi đã nào…!” Mộ Dung Gấm nhạp cảm chộp được từ ngữ: “Chủ tử của ngươi là ai?”
“Tiểu thư đã gặp ở Vân Đô!”
“Sở Dạ?”
“Tiểu thư đã đoán đúng, chủ tử lo lắng cho tiểu thư, cho nên mới chạy từ Sởquốc đến. Không nghĩ lại nhìn thấy người té xỉu, vẫn là chủ tử nhà tatiếp được người!” Dương Hạo khấp khởi vui mừng nói, giống như muốn MộDung Gấm biết chủ tử nhà hắn tốt, tốt nhất là lập tức tu thành chínhquả, như vậy hắn cũng không cần ngày ngày có chủ tử băng sơn!
Đắm chìm trong ý tưởng tốt đẹp của bản thân nên hắn không phát hiện ra, ánh mắt của Mộ Dung Gấm trở nên thâm trầm, sau đó phía sau đau đớn, trướcmắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/564029/quyen-1-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.