Nhận thấy được đuốcbốn phía càng ngày càng sáng, Mộ Dung Gấm quay người trở về phòng, không để ý ánh mắt hoài nghi khó hiểu của Đông Phương Nhuận, sai Đường Trúcchuẩn bị đồ đạc, cả đêm lên đường!
Khi Đông Phương Nhuận nhìnthấy bên ngoài chỉ còn một nửa phòng cửa, hoàn toàn hoài nghi mình cóphải chưa tỉnh ngủ hay không, bấm lên đùi mình một cái, đau đếch nherăng. Xác định mình không phải nằm mơ, trong lòng hắn càng thêm chấnđộng, rốt cuộc công lực như thế nào mới cỏ thể làm ra cảnh tượng chấnđộng như thế, quay đầu nhìn Mộ Dung Gấm một chút, trề môi một cái ---khong dám hỏi!
Chạy liên tiếp hai ngày, cuối cùng ba người cũng tới được Lạc Anh sơn trang, chuẩn xác là ở bên ngoài Lạc Anh sơn trang. Hiện tại trước mặt bọn họ chính là rừng cây, nếu không phải bên cạnhdựng một khối bia văn Lạc Anh sơn trang, sợ rằng không ai biết nơi nàylà Lạc Anh sơn trang.
Bên ngoài Lạc Anh sơn trang là một trậnpháp khổng lồ, do Thiên sư Bạch Vân tự mình bày trận, đại trận bao quátcả Lạc Anh sơn trang, ở giữa xen lẫn vô số những trận phpas nhỏ. Bướcvào nơi này, mỗi một bước đều là nguy hiểm, không có ai dẫn dặt, tuyệtđối không có người nào có thể đi vào; Lạc Anh sơn trang có tài phú tolớn như vậy, hiển nhiên những người mơ ước không phải ít, chỉ là sẽbiến thành bạch cốt( xương trắng) trong trận pháp này mà thôi.
Cuối cùng Đông Phương Nhuận cũng thể hiện tác dụng của hắn, hắn lấy ngọc bội Văn Long đại biểu thân phận của mình ra, hướng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/564024/quyen-1-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.