Thật đúng là có bỏ mới có được. Nếu như hôm nay Đông Phương Trạch không nói như vậy, tintưởng rằng không bao lâu nữa sẽ có người nói đến chuyện tình hậu cungcủa thái tử. Ngược lại, hắn chủ động gánh chịu tội lỗi, thậm chí mangngôi vị thái tử ra, mọi người chỉ có thể nói hắn là chân chính hiền đức, biết sai biết sửa, ngày sau hẳn là một đời minh quân. Mà Đông PhươngKhải cũng có cách nhìn khác với hắn*. Dù sao một người nguyện ý nhả ngôi vị thái tử ra, so với mấy tên vương gia luôn mơ ước chằm chằm, hiểnnhiên là người càng khiến hắn yên tâm hơn.
Mà lúc này một thị vệ ở bên ngoài đi vào: “Khởi bẩm hoàng thượng, cung nữ thân cận của thái tửphi đã khai, nói rằng thái tử phi sai nàng xuất cung đi mua thuốc!”
Đem cung nữ thẩm vấn một lần, lập tức lộ chân tướng. Mặc kệ Tôn Phỉ Phỉngụy biện như thế nào, lại không ngăn được thiên tử chi nộ, tại chỗ phếtruất ngôi vị thái tử phi. Nể tình vì thân thể không tốt, trực tiếp chongười đưa về Tôn gia, từ đó không còn thái tử phi Tôn Phỉ Phỉ nữa.Chuyện xảy ra như vậy, sợ rằng sau này nàng ta cũng chỉ có thể ở tại Tôn gia, thê thê lương lương qua hết nửa đời sau.
Thiên kim sủng- diễn đànnnleêquuýđôon
Khi Tôn Phỉ Phỉ bị lôi đi, nàng ta hung hăng nhìn chằm chằm Mộ Dung Gấm.Cái loại ánh mắt này, tuyệt vọng lại càng thâm trầm. Mộ Dung Gấm biếtnàng ta sẽ trả thù, nhưng nàng tuyệt nhiên không để ý.
Hoàng hậuvui vẻ lôi kéo Mộ Dung Gấm đi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/564020/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.