“Tiểu thư, ngườithật sự muốn đi tham gia sao?” Trên đương trở về Mộc Hương không chỉhỏi một lần tiểu thư nhà mình. Thật ra thì trong lòng của nàng ta hoàntoàn cảm thấy không thể tin được. Ở trong ấn tượng của nàng, hình nhưtiểu thư cái gì cũng không biết, cầm không thấy nàng đánh qua, cờ cũngchưa từng đụng, thư pháp sao? Nàng không hiểu, tranh chữ tiểu thư cũngchưa từng vẽ qua, thi từ càng không cần phải nói. Khiêu vũ? Nàng khôngthể tưởng tượng ta được dáng vẻ tiểu thư nhà mình khiêu vũ… 
MộDung Gấm nhàn nhạt nhìn nàng một cái: “Nếu hoàng thượng có lệnh, dĩnhiên phải tham dự. Chỉ là tham dự cái gì, đến lúc đó rồi hãy nói!” 
“Đến lúc đó mới nói? Nhưng người ta đã bắt đầu chuẩn bị từ trước rồi, tiểu thư không chuẩn bị một chút sao?” 
“Ngươi thôi đi!” Xe ngựa dừng lại, Đường Trúc không chút khách khí liền đẩynàng ta xuống. Dám chất vấn tiểu thư, quả thật chính là đi tìm chết. Ởtrong lòng của Đường Trúc, coi như Mộ Dung Gấm cái gì cũng không biết,cũng tuyệt đối lợi hại hơn những tài nữ kia. Mặc dù có chút sung bái mùquáng, nhưng chính nàng nghĩ như vậy. 
Mộ Dung Gấm vừa xuống xe,lại nhìn thấy một người chờ ở của nhà của nàng. Không giống như hôm quachợt nhào tới, dáng vẻ muốn xin lỗi, tư thái biểu thị rõ, hình như còncó chút xấu hổ: “Cái đó… Hoàng tẩu…” 
Sắc mặt Mộ Dung Gấm tối sầmlại: “Công chúa chớ có gọi như vậy, nếu như người khác nghe được, ta cómười đầu cũng không đủ để chém!” 
“A! Như vậy a! Nếu không muộigọi tỷ là Cẩm nhi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/564011/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.