Đường Trúc một ngườiđánh ngã đám người, dĩ nhiên, nếu như không tính một tên xui xẻo bị Mộc Hương dùng một cục gạch giải quyết……
Trên đường trở về, Mộ Dung Gấm đi ở phía trước, Đường Trúc đeo kiếm đi theo hai bên, Mộc Hươngkhông biết từ nơi nào tìm được một bao tải to, bỏ toàn bộ đồ mình muavào trong đó, sau đó ném cho tiểu thái giám bị dọa sợ không nhẹ, sau đótự mình đi theo Mộ Dung Gấm, lưu lại tiểu thái giám có khổ không thểnói.
Đông Phương Nhuận không gần không xa đi theo bọn họ, muốnnói điều gì lại không biết mở miệng như thế nào. Hơn nữa mỗi khi ánh mắt kịp thời chạm đến Mộ Dung Gấm, mặt hắn không nhịn được đỏ ửng một mảng. Đây là lần đầu tiên hắn ôm một nữ nhân trừ mẫu phi của mình, khi hắn ôm nàng trái tim liền bắt đầu nhảy lên bất quy tắc. Cho tới bây giờ, chỉcần vừa nhìn thấy nàng liền có cảm giác không thế hô hấp, tại sao lạinhư vậy chứ?
Trong khi Đông Phương Nhuận đang rối rắm Mộ Dung Gấm liền dừng bước: “Từ con đường này đi tới cuối chính là hoàng cung, cửuvương gia nhanh chóng trở về đi thôi, nếu không Liên phi nương nương sẽlo lắng!”
“Nha,……À?” Rõ ràng thần hồn của Đông Phương Nhuận cònchưa trở lại,mà chờ tới khi hắn hồi hồn, trên đường cũng chỉ còn hắn vàtiểu thái giám cô linh linh đứng, Mộ Dung Gấm cũng đã đi xa. Chẳng biếttại sao trong lòng có chút mất mát, ủ rũ cúi đầu đi theo lối về hoàngcung.
Mà một nơi khác, Dương Hạo đang bi thảm bị tiểu ma nữ SởLinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/564008/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.