Một bàn tay thondài, xương khớp rõ ràng nắm lấy tay của Mộ Dung Gấm, một bàn tay kháclấy ra khăn gấm màu xanh dương, làm ướt, sau đó đặt ở trên tay Mộ DungGấm bắt đầu lau chùi, từng chút từng chút, vô cùng nghiêm túc.
Mộ Dung Gấm ngẩng đầu, chống lại gương mặt yêu nghiệt tuấn tú của Sở Dạ.Khoảng cách gần như vậy, càng cảm thấy dễ nhìn. Hắn giờ phút này khẽ cúi đầu, hai mắt nghiêm túc vô cùng. Có lẽ bởi vì cỏ xanh không dễ ràng rửa đi cho nên lông mày hắn khẽ nhíu, mà bộ dáng này của hắn lại khiến động lòng người nhất.
Có lẽ bị vẻ chăm chú của Sở Dạ hấp dẫn, Mộ Dung Gấm cư nhiên quên mất phải rút tay lại, sau đó cứ như vậy ngơ ngơ ngácngác nhìn hắn, mặc cho hắn dùng chính tay mình từng chút từng chút lauchùi sạch sẽ!
“Tốt lắm!” Nhìn bàn tay khôi phục lại màu da, Sở Dạ cực kỳ hài lòng với kiệt tác của mình.
Trong nháy mắt Mộ Dung Gấm mới không phục tinh thần, thu tay mình lại: “Sao ngươi lại ở đây?”
Nghe xưng hô của nàng, mày kiếm của Sở Dạ nâng lên, không gọi hắn là “Sởhoàng”, không che giấu trước mặt hắn nữa sao? Không biết tại sao, tronglòng cảm thấy vui vẻ, mà âm thanh lại mang theo chế nhạo: “Vốn dĩ là tản bộ, tuy nhiên lại nhìn thấy một đứa ngốc ở trên bờ song ngược đãi bàntay của mình. Cuối cùng nhìn không nổi nên ta giúp một tay.”
Khóe mắt Mộ Dung Gấm chợt co rúm, cư nhiên nàng lại bị người ta nói là “đứangốc”, hơn nữa lại là tên hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/563999/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.