Chợt một tiếng sáo dudương, trong trẻo vang lên, phá vỡ không khí cả yến hội, khiến cho mọingười không nhịn được dừng lại động tác trên tay, lẳng lặng nghe âmthanh tuyệt diệu giống như ở chân trời truyền đến.
Tiếng sáokia, trong suốt như nước suối chảy trong khe suối Ngọc Thạch, phát ra âm thanh ‘leng keng’ thanh thúy, giống như Thanh Long bay qua, vén lên màn tơ màu xanh biếc, khẽ vuốt gương mặt người. Âm thanh chuyển một cái,giống như người mới gặp gỡ rồi động lòng, mang theo tình cảm đặc biệtcủa thiếu nữ, lại giống như lời tâm sự giữa hai con người đau khổ triềnmien, khiến cho nguwoif ta muốn ngừng cũng không ngừng được. Cuối cùngkhi kết thúc, khiến cho người ta nhìn thấy một đôi thần tiên quyến lữcùng nhau giữa núi xanh biển biếc, tình thơ ý họa, tiêu dao tự tại!
“Hảo!” Đông Phương Khải vỗ tay, cho nên mọi người mới thu hồi suy nghĩ đang chìm trong âm luật kia lại, vỗ tay theo.
Lúc này, một dáng người yểu điệu chậm rãi, nàng toàn thân áo trắng nhưtuyết, thanh nhã như nước, lại vẻ mặt nhàn nhạt đẹp không gì sánh nổi,trong suốt như từ phía chân trời xa xôi mà đến. Giống như tiên tử rơixuống phàm trần, mất đi đôi cánh, tuyệt vọng cùng tịch mịch.
Nàng tiêu dao mà đến, đối với tán thưởng của mọi người cũng không lộ ra buồn vui. Trên mặt không một mảnh quan tâm hơn thua, tay nàng cầm sáo ngọccúi người hành lễ: “Thần nữ Hàn Tĩnh Ngọc tham kiến hoàng thượng, hoàngthượng vạn tuế, vạn tuế vạn vạn tuế.”
“Thì ra là nữ nhi bảo bốicủa Hàn khanh gia a! Không trách được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/563984/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.