Dạ tiệc là do nhữngphụ nhân cùng nhau làm, có người là người thân của quân sĩ, có người làcon của những tướng sĩ đã vong trận. Nhưng bây giờ những tình cảm thương cảm kia không còn, họ vui vẻ chuẩn bị dạ tiệc của phu tướng quân, trênmặt tràn đầy nụ cười ấm áp, vui vẻ.
Thấy Mộ Dung Gấm đi tới, các phụ nhân ngẩng đầu cười: “Tiểu cô cô đã về rồi!”
Mộ Dung Gấm gấm cười một tiếng: “Mọi người cực khổ rồi!”
“Nào có?” Các phụ nhân nở nụ cười, trên tay cũng không ngừng công việc đanglàm: “Chúng ta có thể làm cho bọn họ chút chuyện này rất vui vẻ.”
Mộ Dung Gấm dĩ nhiên biết tâm tình của các nàng, giơ tay lên muốn rửa raulại bị một phụ nhân đỡ lấy: “Những thứ này chúng ta làm là được rồi,ngược lại những tiểu tử kia nhớ tiểu cô cô cực kỳ, tiểu cô cô đi nóichuyện với bọn họ đi!”
“Mấy đứa nhà ta ngày ngày la hét muốn gặp tiểu cô cô!”
Nghe vậy Mộ Dung Gấm thu tay về: “Như vậy ta đi tìm bọn họ nói chuyện, nơi này liền giao cho mọi người!”
“Tiểu cô cô cứ yên tâm!”
Mộ Dung Gấm đi ra khỏi nơi đó, hướng sân nhỏ sát vách đi tới. Chưa bướcvào đã nghe thấy tiếng trẻ nô đùa, chuyển qua một khúc quẹo tất cả hìnhảnh trong sân đều thu vào trong mắt. Có chừng mười mấy đứa bé, hơi haimươi đứa tuổi chỉ bảy, tám, cùng vây quanh một chỗ náo thành một đoàn.Mười mấy đứa lớn hơn đứng thành ba hàng, trong tay cầm đao liếm bằng gỗ. Trước mặt bọn chúng là Đường Trúc đang cầm một thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/563977/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.