Mở đầu
Đêmkhuya không ánh trăng, trước cổng phủ hoàn toàn yên tĩnh, trên tấm bảngđề mấy chữ to “phủ tướng quân”. Chợt một trận gió lạnh thổi qua, cuốn đi những chiếc lá rơi trước cửa, mấy bóng người quỷ mị lướt qua tường caovào viện, bước chân không tiếng động đi lại ở hành lang yên tĩnh.
Trước mắt chợt léo, gia đinh tuần tra ban đêm còn chưa hiểu chuyện gì xảy rađã mất mạng. Mà những ám dạ kia không vì vậy dừng lại, bọn họ tiếp tụcđi tới hậu viện, đem lưỡi dao sắc bén trong tay cắt đứt cổ họng nhữngngười không một chút phòng bị. Trong hậu viện ngay cả phụ nữ cùng trẻ em đều không bỏ qua một người nào.
Đêm, vẫn yên tĩnh như cũ, nhưngtrong phủ tướng quân lại tràn ngập máu tanh. Ngày đó sao băng rơi dàyđặc, vong hồn vô tội của ai đang khóc?
Xác nhận tất cả mọi ngườiđều đã chết những sát thủ kia mới rời khỏi. Nhưng bọn họ không biết rằng sau khi rời đi, một bóng dáng nho nhỏ của một đứa bé bước ra, ánh mắtlạnh lẽo của nàng lạnh lẽo vô hồn, trên cổ của nàng máu vẫn còn đangchảy, nhưng nàng vẫn đứng thẳng!
Chợt hình như có người “ah” lênmột tiếng, sau đó khẽ cười nói nhẹ “Thú vị”, tiếp đó áo đen chợt lóe,bóng người nho nhỏ trên đất cũng biến mất theo.
Trong núi xanh có mộttrúc viện nhỏ, trức cửa viện phơi rất nhiều dược thảo, một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi đang thử những dược thảo này. Nàng diện mạo thanh túnhưng vẻ mặt lại mệt mỏi, miệng không ngừng nói thầm: “Cam thảo cảm thảo lại cam thảo, ta ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/563975/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.