Ngũ quan của Phó Phong Niên phóng to ra trước mắt cô, à là cái tên nửa đêm lẻn vô phòng cô. Vẻ ngoài cũng đẹp mắt, nhất là đôi lông mày kiếm kia vừa sắc bén vừa có khí thế anh dũng.
Phó Phong Niên nhìn cô không đợi cô mở lời liền nói :" Tiểu bảo bối còn nhớ tôi không" Phó Phong Niên cười cười, trên mặt là 8 chiếc răng đều trắng sáng.
Khoe răng à? Cô cũng có răng còn rất đẹp nữa đấy nhé. " Cô tới đây làm gì " Chu Phong Thanh nhàn nhạt không nhanh không chậm nói.
" Hể, còn vì sao nữa tôi tới báo ân đó, xin giới thiệu với cô tôi là Phó Phong Niên, Phong trong phong phú, Niên trong năm tháng " Phó Phong Niên vẫn nhe hàm răng ra cười nói.
Phó Phong Niên ? Cái tên và gương mặt của Phó Phong Niên cứ vừa quen vừa lạ , nhất thời Chu Phong Thanh vẫn không nhớ ra gì như cũ, phong ấn kí ức à, nhưng chắc những người quen thuộc thì cô mới nhớ rõ kí ức.
" Vậy Phó tiểu thư tính báo đáp tôi như thế nào đây?"
thái độ Chu Phong Thanh vẫn như cũ.
" Hey, gọi tôi là Niên Niên đi, tôi quen như thế. Cô muốn tôi làm việc gì cứ nói tôi " Chu Phong Thanh vỗ ngực tự tin.
" Tôi muốn sao trên trời, cô đi hái "
" Này này cô gái việc này còn chưa có kĩ thuật nào trên thế giới này làm được đâu, chuyện khác đi " Phó Phong Niên cực kì nghiêm túc nhìn Chu Phong Thanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-song-lai/2875693/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.