Chu Phong Thanh tỉnh dậy, ánh mắt không có tiêu cự nhìn lên trần nhà, cô đột nhiên nhớ tới ánh mắt như nai con của người đàn ông kia.
Cô biết, Phó Thụy Tuyết không đơn thuần ngây ngô như vừa rồi, anh thậm chí là một kẻ nguy hiểm, xứng đáng là một kẻ địch mạnh.
Nhưng ---
Ai quan tâm chứ.
Chu Phong Thanh đi đến trước cửa phòng Phó Thụy Tuyết bước chân bỗng khựng lại, hình như cứ thế này vào không ổn cho lắm.
Thế là Chu Phong Thanh xuống dưới lầu kiếm thùng bia của Duy Tâm, bật nắp ra tu như nước lã.
Một hơi dài, hết nửa chai bia. Cô nhếch môi nhìn vào cánh cửa phòng của Phó Thụy Tuyết.
Mẹ kiếp, chị gái chị đúng là kỹ nữ tâm cơ.
Hệ thống đột nhiên nảy ra một câu như vậy.
Chu Phong Thanh mới không thèm quan tâm, sải chân vào phòng của Phó Thụy Tuyết.
Cô liền tiến tới cạnh giường, đứng nhìn anh, cảnh tượng không khác gì ma nữ đến, một lúc sau cô ngồi xuống lấy tay chọt chọt vài cái vào mặt anh.
Phó Thụy Tuyết vốn đã ngủ, nhưng lúc cô bước vào liền tỉnh dậy, nhưng anh vẫn giả vờ ngủ say.
Chuyện tiếp theo khiến Phó Thụy Tuyết há hốc mồm, thế thế mà ---- cô lại ôm anh, đi ngủ!
Chung một cái giường, chung một cái chăn! Còn ôm chặt anh.
Kinh hỉ không? Vui mừng không?
Phó Thụy Tuyết được yêu mà sợ, Chu Phong Thanh quả thực giống biến thái tranh thủ kiều nữ xinh đẹp ngủ say liền chạy vào chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-song-lai/2875619/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.