Điền Ngọc Ninh không cười còn đỡ, vừa cười liền bị Giai Tịnh chú ý tới, Giai Tịnh nhướng mày, giọng điệu thờ ơ, "Đã đến lúc thực hiện lời hứa rồi, phó chủ nhiệm Điền." Điền Ngọc Ninh chỉ lo hâm mộ ghen tị hận, đã quên mất chuyện cá cược giữa hai người! Tư Thần Xuyên ở đây, Điền Ngọc Ninh bất luận thế nào cũng không để mình xấu mặt! Tuyệt đối không bao giờ!
Cô dứt khoát mặt dày, hai tay buông ra, "Cá cược gì? Tôi đã nói gì rồi?" "Phó chủ nhiệm Điền, sao cô có thể như vậy chứ.." Y tá ở bên cạnh không nhịn được mở miệng nói, "Vừa rồi chính cô đã nói, nếu chị gái này có thể cứu sống Tư lão tiên sinh, thì cô quỳ xuống dập đầu với cô ấy, ngay cả vị trí phó chủ nhiệm cũng có thể không cần.."
"Có không?" Tôi có nói vậy không? "Điền Ngọc Ninh chết không thừa nhận," Chứng cớ đâu? "Đúng là người không biết xấu hổ thiên hạ vô địch, một bác sĩ khác cũng không nhìn nổi nữa," Đúng là cô đã nói qua, tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy, nếu cô không muốn quỳ, ít nhất cũng nói xin lỗi với người ta. "Dù sao thì lúc nãy cô nói chuyện với cô bé khó nghe như vậy.." Tại sao tôi phải xin lỗi? "Điền Ngọc Ninh không biết xấu hổ đến cùng, một bộ dạng ai làm gì được tôi.
"... "
Đúng là hết cứu rồi. Ngay khi tất cả mọi người không có cách nào với cô ấy.. Giai Tịnh lấy thế sét đánh không kịp bưng tai nhấc chân đá một cái, Điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-quay-lai-tu-thieu-cung-chieu-vo/2703437/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.