Lúc này, vú Trương bưng một đĩa trái cây tới, "Thư Kỳ tiểu thư, cô cũng bận rộn cả buổi sáng, ăn chút trái cây làm dịu cổ họng đi?"
Không đợi Lê Thư Kỳ mở miệng cảm ơn, vú Trương lại nhỏ giọng nói: "Thư Kỳ tiểu thư, nói chuyện riêng một chút."
Lê Thư Kỳ nâng ánh mắt lên nhìn bà, như hiểu được điều gì, thấy cách đó không xa còn có một người hầu đang làm việc, cô đứng dậy nói: "Vú Trương, bưng trái cây đến hoa viên đi, con đến đó ăn."
"Vâng." vú Trương bưng hoa quả một đường đi theo Lê Thư Kỳ, đi tới một góc hoa viên, thấy xung quanh không có người mới đau lòng nói, "Thư Kỳ tiểu thư, cô chịu khổ rồi! Nếu là trước kia, cô làm gì cần lấy lòng lão gia phu nhân như vậy?"
Lê Thư Kỳ rũ xuống hàng mi cong vút, tuy che đi uể oải nơi đáy mắt, nhưng không che được sự hụt hẫn tản ra khắp người.
Thật ra cô cũng không muốn làm như vậy, nhưng ở nhà này, địa vị của Giai Tịnh sẽ càng ngày càng nặng, mà cô sẽ càng ngày càng nhẹ.. Nhân bây giờ, cô còn có cơ hội đuổi theo..
"Thư Kỳ tiểu thư, mấy thứ này đều là trái cây nhập khẩu, mỗi loại tôi đều cắt cho cô một ít, cô mau ăn đi! Buổi sáng cô cũng không ăn bao nhiêu.."
Mẹ Trương rất đau lòng, "À đúng rồi, tiểu nhân gọi cô tới, là muốn nói cho cô biết, nhân bây giờ nhà họ Lê chúng ta còn chưa công bố thân phận Lục tiểu thư kia, ở bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-quay-lai-tu-thieu-cung-chieu-vo/2703420/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.