Editor: Niêm Hoa Nhất Tiếu
Chuyện lần này thật sự khiến Thẩm Văn Sơn có cảm giác tâm tình sảng khoái, nhưng suy cho cùng Thẩm gia và Cao gia cũng coi như chỗ quen biết. Ông ta đứng một bên xem náo nhiệt như vậy cũng không tốt, vì vậy Thẩm Văn Sơn ra vẻ can ngăn, cười tủ tỉm với Cao Minh Triết:
"Cao công tử, ngài có chuyện gì không? Nếu đã không có gì muốn nói, vậy chúng tôi về trước."
Cao Minh Triết phải cong eo một hồi lâu mới giảm bớt được đau đớn, may mắn, vị trí bọn họ đứng tương đối khuất, cũng ít người qua lại, nếu không hôm nay hắn chắc chắn sẽ mất hết mặt mũi. Lần trước và lần này không giống nhau, ở bệnh viện đều là những người không quen biết, mà hôm nay, toàn bộ nơi này đều là những danh nhân duy tín, nếu để người khác thấy hắn bị nha đầu thối Thẩm gia đánh thì ngày tháng sau này Cao Minh Triết hắn cũng không biết phải tiếp tục làm người như thế nào.
Nhưng cho dù là như vậy, mặt mũi Cao Minh Triết vẫn rất khó coi.
Hắn duỗi thẳng lưng, cười cười với Thẩm Văn Sơn, sau đó mới nói:
"Chú Văn Sơn, có thể để cháu nói riêng với Thẩm Tích Chu vài câu không?"
Như vậy sao được!
Bất quá, không đợi Thẩm Văn Sơn từ chối, Thẩm Tích Chu đã quay đầu nói với ông:
"Chú Văn Sơn, chú cứ đợi ở trên xe trước đi, một lát nữa tôi sẽ ra."
Thẩm Văn Sơn nhìn Thẩm Tích Chu, có chút không yên tâm, ông do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-phuc-hac-trong-sinh-co-thieu-tu-trong/2847950/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.