Phủ Cao Vương hôm nay im ắng đến lạ thường. Kẻ hầu người hạ dường như không có một ai. Hóa ra là vì vị chủ nhân kia tức giận đến hóa điên, lệnh cho tất cả mau cút. Sau cùng chỉ có A Thất, Tự Nguyên thì thoải mái ra vào.
Long Dĩ Đàm sau lần nói chuyện với Dụ Quyên tâm tình đã tệ hơn rất nhiều. Hắn dành rất nhiều lời muốn nói, hắn nghĩ đủ mọi cách ngăn cản bi kịch này tái diễn. Nhưng sau cùng người hắn muốn được ở cạnh cả đời lại từ chối hắn. Dụ Quyên đau khổ bao nhiêu, Long Dĩ Đàm thì hối hận, day dứt và khó chịu bấy nhiêu.
Gió đêm nay thoang thoảng mát lạnh, hoa bằng lăng theo gió tung bay trên khoảng trời rồi nhẹ nhàng đáp đất, phủ tím một mảnh sân vườn. Một thân kiếm trắng cắm thẳng vào cây cột gần đó, dưới sân vườn là những bầu rượu nằm ngổn ngang. Nam nhân cả người như muốn đổ xuống mặt bàn, một tay chống đỡ một tay không ngừng bấu víu vào da thịt bản thân. Mùi hương thơm ngát hòa lẫn vào men say tạo cảm giác ngất ngây đến mơ hồ. Trong cơn mơ ấy hắn bắt gặp nụ cười tươi sáng của nữ nhân hắn yêu, đôi mắt long lanh xinh đẹp. Hắn như thấy nàng ấy mỗi ngày đều trưởng thành hơn, thấy nàng trong y phục của tướng quân một thân soái khí đầy hào sảng. Lại thấy nàng trong tang phục mắt đẫm lệ u sầu khi mất đi người thân. Rồi hình ảnh cuối cùng hắn nhìn thấy chính là cái vung tay của nàng, lời cuối cùng hắn nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-nu-tuong-quan/2758930/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.