Thời hạn hai ngày mà Dụ Quyên cùng Tư Dũ giao hẹn cuối cùng cũng đến. Đêm canh tư, không gian chìm trong yên ắng, tiếng côn trùng vang vọng vào tai của Dụ Quyên.
Nàng đã hoàn thành hóa trang, biến thành một nam tử tuấn tú, trang phục cũng được đổi mới. Nàng nhìn lại trước sau, xác định mọi thứ an toàn mới giấu con dao nhỏ vào y phục.
Dụ Quyên cùng Điệp Hắc Môn theo sự chỉ dẫn của Tư Dũ tạm thời rời khỏi quán trọ, lại men theo con đường nhỏ đến ngoại ô. Cả một đường đi cũng không hẳn quá mức khó khăn, Dụ Quyên nhìn nền trời đen trong lúc rời đi, nàng tạm biệt A Vân rồi tức tốc lên đường.
Đến ngoại ô lúc này cũng là trời sáng, không tiện tiếp tục rời đi nên lại tìm một quán trọ tạm nghỉ lại. Dụ Quyên nhìn nơi đâu cũng thấy người người cười nói, như thể chỉ có nàng mang trong mình quá nhiều tạp niệm. Nàng mím mím môi, lập tức lên phòng nghỉ ngơi, cả buổi tuyệt nhiên không ra khỏi phòng.
Tư Dũ lại gửi thư đến, nói với nàng chiều nay lập tức có thể tiếp tục lên đường, vì Long Dĩ Đàm đã phát hiện ra nàng.
Nàng nắm chặt tờ giấy trong tay, chàng ấy phát hiện ra nàng sẽ lập tức bắt nàng về hỏi tội, hay lại sẽ âm thầm để nàng rời đi. Chàng ấy lúc này chắc hẳn là vô cùng thất vọng về nàng, hay lại mong muốn nàng thành công trốn thoát, bình yên một đời?
Dụ Quyên tự cho rằng bản thân tháo chạy đến ngốc rồi, chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-nu-tuong-quan/2758883/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.