Rời khỏi Đông cung, trở về Nhân Tâm cung là lúc trời đã tối. Dụ Quyên vốn từ nhỏ đã quen với quân doanh, cái tối nơi hoàng cung căn bản không hề làm khó nàng. Bóng tối trước mắt so với những bộn bề trong lòng của nàng dường như chẳng là gì cả. Vừa nhìn thấy Khương Hàn, Dụ Quyên liền lên tiếng
"Khương Hàn, ta có việc cho ngươi làm!"
Khương Hàn rất hiểu ý Dụ Quyên, nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc đã rất lâu rồi mới có đó, hắn liền nhanh chóng vào phòng, cẩn thận đóng cửa chuẩn bị nhận lệnh.
Nô tỳ trong phòng bị Dụ Quyên điều ra ngoài canh cửa. Trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ. Nàng cẩn thận lấy dưới bàn của mình một chiếc rương khá cũ kỹ. Thường ngày nàng không cho bất cứ ai động đến nó nên cũng chẳng ai biết bên trong nó chứa gì.
Dụ Quyên lấy từ trong đó một tấm vải chi chít địa hình trên nó. Khương Hàn chăm chú nhìn lấy nó, sau đó nhíu mày nghi hoặc hỏi lại
"Bản đồ hoàng cung?"
"Ừ!"
Dụ Quyên vừa nói vừa trải tấm bản đồ hoàn chỉnh lên bàn. Thần sắc của nàng trở nên nghiêm túc vô cùng, mượn ánh sáng yếu ớt của ngọn nến trên bàn Dụ Quyên chỉ tay vào một vị trí trên nó.
"Đây là Nhân Tâm cung."
Khương Hàn quan sát nó thật kỹ, ghi nhớ từng lời nàng sắp nói.
Dụ Quyên tiếp tục:
"Nơi này là Đông cung, còn đây là nơi ở của Nhiếp Chính vương."
Bàn tay của nàng tiếp tục dò trên bản đồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-nu-tuong-quan/2758842/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.