Sau khi nịnh nọt mẹ Doãn và Doãn Trạch xong, cả hai người họ đều ra khỏi phòng trả lại cho cô sự yên tĩnh vốn có.
Doãn Tranh nằm ngả xuống giường, trong lúc cô đang suy nghĩ nguyên nhân xuyên không thì trước mặt cô hiện ra một cửa số ảo.
Doãn Tranh nhấp vào, linh hồn cô bị xoáy vào không gian hệ thống, Doãn Tranh không khỏi khóc thét: "Vừa xuyên không rồi giờ xuyên thêm nữa hả?"
Mở mắt ra, trước mặt cô xuất hiện một chiếc gương, phía bên kia là một hình ảnh giống cô như đúc. Đây chắc là nữ phụ Doãn Tranh trong nguyên tác?
Cô gái ấy quỳ xuống khóc lóc thảm thương khiến Doãn Tranh không khỏi đau lòng, chắc là vì cùng một cơ thể nên cảm xúc cũng ảnh hưởng chăng?
"Doãn Tranh, xin cô, hãy giúp tôi, tôi hối hận lắm. Hãy giúp tôi tránh xa Giang Viễn và người anh ta thích, hãy khiến bố mẹ và anh trai tôi hạnh phúc." Nữ phụ Doãn Tranh vẫn không ngừng rơi nước mắt rồi biến mất giữa hư không.
Một Tiểu Hệ thống hiện ra: "Xin chào, Xuyên không giả Doãn Tranh, vì nữ phụ Doãn Tranh đã sử dụng linh hồn của mình để cô xuyên vào thân thể này, lúc nãy cô ấy đã phổ cập nhiệm vụ cho cô, rất mong cô hoàn thành nhiệm vụ, tạm biệt!"
Khi Doãn Tranh mở mắt ra lại thì cô đã quay trở lại căn phòng của mình.
"Con bà nó, sao cứ lần lượt người này xuất hiện, người kia biến mất xoay tôi mòng mòng vậy?"
Nhưng mà sau khi nhìn thấy sự thảm thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-nu-phu-cung-muon-yeu-duong/2854306/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.