Buổi chiều có tiết tự học, Kiều Nguyệt rủ cô cúp học nhưng cô từ chối, mới buổi sáng thầy Tống còn nói trông cậy vào cô, sao có thể cúp học được.
Thế nên Kiều Nguyệt cúp học một mình, còn cô cô đơn đến lớp, bạn bè gì kì cục.
Vì vậy dù buồn ngủ Doãn Tranh vẫn cố lết xác đến lớp, Lạc Tử Nhiên nhìn cô rồi trêu.
"Cậu nói tôi phải cố gắng thành học sinh ngoan, cậu thì lăn ra ngủ vậy hả?"
Doãn Tranh buồn ngủ, nghe cậu ta nói nhảm bên tai liền đánh mạnh vào vai cậu ta.
"Ồn quá, để yên cho bà ngủ."
Lạc Tử Nhiên cũng rén, sợ cô nên đành về bàn lật sách vở chép bài, cái lời hứa chết tiệt.
Lúc Mục Vân Kiêu tới, Lạc Tử Nhiên còn vẫy tay chào như gặp được tri kỷ.
Sau ngày thua Doãn Tranh, cậu ta mỗi ngày vui vẻ tạo dựng mối quan hệ với Mục Vân Kiêu, đây chính là cọng cỏ cứu mạng vừa học giỏi vừa có thể kiềm chế cái tính đanh đá của Doãn Tranh.
Lạc Tử Nhiên để ý rất kỹ, người khác nhắc nhở cô, cô sẽ lên giọng hống hách vô cùng, nhưng khi Mục Vân Kiêu nhắc nhở, Doãn Tranh liền rất ngoan mà nghe lời cậu ta, ngoan như cún ấy.
Cậu ta thấy Doãn Tranh trông rất giống cún, thấy Mục Vân Kiêu liền giả vờ ngoan ngoan hiền thục, nhiều lúc cậu ta rất sởn gai ốc, hận không thể nôn mấy bãi.
Mục Vân Kiêu lấy bút chọt nhẹ vào người cô, cô tính quát lên liền thấy người chọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-nu-phu-cung-muon-yeu-duong/2854271/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.