Doãn Tranh ngồi một góc, nhìn Hứa Vãn và Thẩm Gia Phong hăng say nhảy nhót, cô vốn không thích nơi ồn ào, nên có chút khó chịu.
"Ê 292, ngươi thấy mấy quán bar như này thế nào?"
292 ngái ngủ đáp: [Đang giờ nghỉ của Hệ thống, chủ nhân liên lạc lại sau.]
Doãn Tranh: "..."
Sở Lăng thấy cô hôm nay khác ngày thường, anh lại gần hỏi.
"Đại Tiểu thư hôm nay sao thế?"
Doãn Tranh lắc đầu, chỉ là không thích nơi này lắm, sợ về sớm sẽ ảnh hưởng tâm trạng của mọi người.
"Không sao, hôm nay hơi mệt."
Sở Lăng nhíu mày, "Mệt thì phải nói chứ, còn đến đây làm gì?"
Doãn Tranh trả lời thật thà, "Sợ bọn mày mất vui, không thể không đến, dù gì tao cũng nhớ Vãn Vãn."
Sở Lăng từ trong túi lấy một điếu thuốc, châm lửa rồi rít một hơi, lúc này trông đểu cáng thật sự.
Doãn Tranh nhìn điếu thuốc cậu ta đang hút, "Học sinh Thực nghiệm hư hỏng vậy à?"
Sở Lăng ngã lưng ra sau ghế, cười khẩy.
"Thực nghiệm thì sao chứ, tao vào cho Sở gia vui chứ tao đếch thích cái trường đấy, trường gì lắm nội quy, mẹ nó học trường mày còn sướng hơn."
Doãn Tranh biết gia đình của Sở Lăng tương đối phức tạp, cậu ta là con của chính thất nên luôn phải làm hài lòng bố cậu ta để không mất vị trí người thừa kế.
Cô lấy điện thoại ra bấm để giải trí, nhẹ giọng nhắc nhở cậu ta: "Hút cũng được, mà hút ít thôi, chưa thấy thừa kế được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-nu-phu-cung-muon-yeu-duong/2854264/chuong-23.html