Editor: trang bubble ^^
Qua hai tháng nữa, Quý Tỷ Nhi đã biết bò, vịn những cái ghế cũng có thể sải bước đi vài bước. Có điều tiến gần cuối năm, thời tiết âm u lạnh lẽo, toàn thân bị loại quần áo hàng ngày áo khoác bông dày bao bọc cực kỳ chặt chẽ, ảnh hưởng nghiêm trọng tốc độ bò.
Mắt thấy Trịnh bà tử và Xảo Nương gấp rút làm đồ tết, quét dọn sân, phơi nắng quần áo các loại, bận rộn không có nhất thời ở không. Quý Tỷ Nhi vịn cái ghế đi vài bước, muốn buông tay ra đi tới trong sân. Buông tay một cái, bắp chân lại trực tiếp run rẩy, đầu gối cong cong không thẳng lên được, một cái cũng như cây hành, nhanh như chớp té xuống đất. Cũng may quần áo dày, ngược lại không có té bị thương, nhất thời lại vẫn là khóc tượng trưng mấy tiếng.
Trương Hắc Đào đang dọn dẹp phòng phía sau, nghe được tiếng khóc, vội ra ngoài nhìn thì không khỏi cười nói: "Lúc này mới hơn bảy tháng, lại muốn học người đi bộ, không ngã xuống mới là lạ."
Trịnh bà tử cũng nghe tiếng đi vào, thấy Trương Hắc Đào đã ôm Quý Tỷ Nhi lên, giúp nàng phủi bụi trên người một cái, vừa đi kéo áo bông của nàng, vừa nói với Trương Hắc Đào: "Con mới vừa có mang, thêm cẩn thận, đừng cho Quý Tỷ Nhi đạp đến bụng, thả nàng xuống đi!"
Từ lúc qua cửa, Trương Hắc Đào thấy Trịnh bà tử tuy có lúc nghiêm nghị chút, cũng là người phân rõ phải trái. Lòng dạ Xảo Nương cũng rộng rãi, mọi việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-nha-ngheo/2171131/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.