“Vâng vâng vâng, đương nhiên cô Khúc không có rồi, đều là do Dịch Minh quá xui xẻo thôi! Là do số mệnh của anh không tốt, không biết có phải do gặp phải thứ kỳ quái gì không nữa.” Cố Vi Vi che miệng cười: “Ôi, cô xem cái miệng này của tôi này, thật là xấu quá! Nói mò gì đâu không! Bỏ bỏ bỏ!”
Đây chính là mục đích của cô ta, chỉ có làm như vậy, Khúc Nhiễm mới có thể lùi bước.
Trước đó cô kiên định đến cỡ nào, nhưng bây giờ trái tim đã bắt đầu lung lay.
Rõ ràng trước khi tới, cô đã nghĩ đến chuyện Cố Vi Vi muốn tách cô và Mặc Dịch Minh ra, tất nhiên sẽ nói những lời chia rẻ hai người, nhưng Khúc Nhiễm không ngờ rằng lần này lại đẫm máu như vậy.
“Cho nên những chuyện này đều là do mình gây ra sao?” Khúc Nhiễm thấp giọng tự hỏi, sự yếu đuối trong lòng dần được phóng đại lên.
Nhớ lại tất cả mọi chuyện, dường như thật sự đúng như Cố Vi Vi nói, mình đã quấy rầy đến Mặc Dịch Minh, khiến cho cuộc sống của anh trở nên hỗn loạn.
“Nếu như Mặc Dịch Minh thừa nhận quan hệ thông gia với nhà họ Cố, có lẽ cô của tôi có thể sẽ bằng lòng tiếp tục hợp tác với Mặc thị thì sao? Dù sao cũng là vị hôn phu của cháu ruột của bà ấy, chắc là sẽ giúp Mặc thị nhỉ? Cô nói xem, cô Khúc.”
Đầu của Khúc Nhiễm là vô cùng hỗn loạn, làm gì có tâm trạng nghe Cố Vi Vi nói chứ?
“Cô Khúc?” Cố Vi Vi cười, xem ra mục đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-hac-hoa/1162286/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.