“Tổng giám đốc Mặc đang sợ bị vạch trần ngay trước mặt mọi người, cho nên mới tắt máy tính sao?” Tô Chính Thiên chậc lưỡi, trong lời nói tràn ngập khinh thường.
Mất đi tư cách cạnh tranh, bị vu khống là ăn cắp ý tưởng, máy tính lại bị ám hại mà tắt mất, Mặc Dịch Minh nhìn về phía Tô Chính Thiên, chắc là ông ta đang nghĩ đến cảnh tượng mình bị như vậy chứ gì?
Mặc Dịch Minh lấy điện thoại ra, tại sao đã lúc này rồi mà Khúc Nhiễm còn chưa đến chứ?
“A Lộc, tài liệu lần trước có bản đánh máy không? Lập tức gửi cho tôi, còn không thì bản giấy cũng được, đưa đến chỗ diễn ra đấu thầu này cho tôi.” Mặc Dịch Minh gọi điện thoại, ra hiệu bảo người tổ chức chờ một lát, sau đó anh sẽ tự làm sáng tỏ chuyện này.
Tô Chính Thiên đang tính tìm người bắt cái người đưa tài liệu đến kia đi, vụ ăn cắp ý tưởng này chỉ là ông ta, nếu như thật sự để chứng cứ đến đây thì chẳng phải cái mặt mo này của mình cũng không giữ được rồi sao?
“Chú Tần, đây là bản chỉnh sửa của những ý tưởng tôi nghĩ mấy hôm nay, những thứ tôi viết trên máy tính cũng là cái này, tôi nghĩ tôi và tổng giám đốc Tô không thể nào tâm linh tương thông đâu nhỉ?” Mặc Dịch Minh nhìn về phía Tô Chính Thiên, lộ ra vẻ mỉm cười.
Tô Chính Thiên đổ mồ hôi lạnh, lúc đầu định uy hiếp Tần Triêu Nguyên, nhưng Mặc Dịch Minh lại gọi người của mấy nhà lớn kia tới, cùng nhau thưởng thức kiệt tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-hac-hoa/1162255/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.