Lâm Chính Hải trừng mắt liếc Lâm Khuynh Hải, sau đó nhìn Mặc Dịch Minh áy náy cười: “Tổng giám đốc Mặc, tối nay chúng ta đi ăn một bữa được không?”
“Được.” Mặc Dịch Minh nhìn thoáng qua Khúc Nhiễm, gật đầu đồng ý.
Động tác nhỏ giữa hai người rơi vào trong mắt của Lâm Chính Hải, ông ta càng chắc chắn giữa hai người này có cái gì đó, cũng không dám hỏi, nhưng mà sau đó rõ ràng ông ta tôn kính Khúc Nhiễm hơn nhiều.
Một người ngay cả Mặc Dịch Minh cũng muốn chăm sóc, ông ta có thể không kiêng nể sao?
Lâm Khuynh Hải còn muốn nói gì đó, nhưng mà vừa muốn mở miệng, Lâm Chính Hải cũng đã trợn mắt nhìn anh ta một cái.
“Được rồi, con không nói nữa là được chứ gì?” Lâm Khuynh Hải yên lặng suy nghĩ, nhẹ giọng thở dài.
Vốn tưởng rằng bọn họ mời nhau ăn bữa cơm cũng không liên quan gì đến anh ta, không ngờ rằng anh ta cũng bị kéo tới, gần như là bị nhấn đầu xin lỗi Mặc Dịch Minh.
Cho dù không muốn nhưng Lâm Khuynh Hải cũng chỉ có thể cúi đầu.
Khúc Nhiễm nhìn ra Lâm Khuynh Hải không bằng lòng, đưa tay nhẹ nhàng nhéo lên đùi của Mặc Dịch Minh một cái, nháy mắt ra hiệu.
Vào lúc mấu chốt này không thể xảy ra mâu thuẫn với nhà họ Lâm gia, mặc dù Mặc Dịch Minh vốn cũng không có ý định cãi nhau.
“Không biết cậu Lâm có biết quán bar Nguyệt Lan hay không?” Mặc Dịch Minh nhếch miệng, nhìn chằm chằm Lâm Khuynh Hải, nhưng không hề mỉm cười.
“Tôi biết, nếu như là tổng giám đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-hac-hoa/1162250/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.