Tô Chính Thiên tức giận đến mức sắp ói ra máu, trong lòng cũng vô cùng sốt ruột, sợ là Lục thị sớm đã muốn hợp tác với Mặc thị, bắt đầu âm thầm chèn ép Tô thị rồi, trước đây vốn đã nhen nhóm ít nhiều nguy cơ, nếu như bây giờ phải bồi thường Mặc thị một khoản tiền, vậy thì e rằng Tô thị sẽ gặp phải khủng hoảng một lần nữa.
Giọng nói của Tô Chính Thiên trầm xuống, có chút suy sụp: “Tổng giám đốc Mặc muốn cái gì thì cứ nói thẳng đi, không cần phải quanh co lòng vòng.”
Tô Chính Thiên suy đoán, Mặc Dịch Minh cũng không thiếu tiền, nhưng mà bây giờ lại tìm Tô thị đòi một khoản tiền, khoản đó cũng không quá nhiều và chắc chắn không là gì đối với Mặc Dịch Minh, vậy thì chắc hẳn anh có mưu đồ khác.
Mặc Dịch Minh cười thầm: “Tôi muốn công ty của ông đóng cửa, ông cũng bằng lòng à?”
Nhưng bây giờ không tiện nói lời này ra miệng, anh âm thầm đè xuống lời nói trong nội tâm của mình, mở miệng nói: “Tổng giám đốc Tô chỉ cần gửi khoản tiền đó vào tài khoản của tôi là được rồi.”
Tô Chính Thiên tức giận dậm chân, đối với Mặc Dịch Minh mà nói số tiền kia cũng không nhiều lắm, nhưng mà với khoản vốn lưu động có hạn của Tô thị mà nói, khoản này rất khó lấy ra, một khi lấy ra, rất có thể sẽ khiến Tô thị xuống dốc.
Nhưng cho dù Tô Chính Thiên khuyên như thế nào, Mặc Dịch Minh khăng khăng chỉ muốn khoản bồi thường kia, thậm chí còn trực tiếp cúp điện thoại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-hac-hoa/1162248/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.