“Tôi biết bây giờ Mặc thị rất lớn mạnh, muốn có một người phụ nữ thì rất đơn giản, nhưng nếu như anh thực sự thích Khúc Nhiễm, hi vọng anh có thể tôn trọng sự lựa chọn của Khúc Nhiễm!”
Lục Ngạn nói đến mức này khiến Mặc Dịch Minh lại có chút mê mang.
“Thích Khúc Nhiễm à?” Mặc Dịch Minh cười lạnh nói: “Xin hỏi cậu hai Lục, anh là con giun trong bụng tôi ư? Sao còn hiểu tôi hơn cả tôi thế?”
Lục Ngạn cau mày dò xét người đàn ông ở trước mắt, mặc dù đây là lần thứ hai anh nói không thích Khúc Nhiễm, nhưng mỗi một hành động của anh đều đang tuyên thệ chủ quyền vậy.
“Vậy kính xin tổng giám đốc Mặc để Khúc Nhiễm được tự do!”
“Thứ nhất, thứ mà tôi và Khúc Nhiễm ký chính là hợp đồng lao động, không phải khế ước bán thân! Thứ hai, tôi chưa từng giam cầm Khúc Nhiễm, chuyện của cô đều do tự mình làm chủ.” Mặc Dịch Minh thu hồi biểu cảm trên mặt, giọng nói hơi mất kiên nhẫn.
“Vậy vì sao anh lại để vệ sĩ chặn cửa phòng bệnh của Khúc Nhiễm?” Lục Ngạn tức giận đến mức hai mắt đỏ lên.
“Ồ? Tôi làm vậy là giam cầm Khúc Nhiễm à? Tôi làm thế là để đề phòng anh!”
Mặc Dịch Minh khiến Lục Ngạn không cách nào phản bác lại được, nhưng mà anh ta luôn cảm thấy trong lòng người này không nghĩ như vậy.
Lục Ngạn không phản bác được, thậm chí còn có suy nghĩ muốn đánh người.
“Mời cậu hai Lục trở về.” Mặc Dịch Minh ngáp một cái, có chút buồn ngủ nói.
Khi đi ra cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-hac-hoa/1162233/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.